Học Java

Trong bài viết này, chúng ta sẽ tìm hiểu về POP và OOP để xem chúng khác nhau như thế nào nhé.

POP là gì?

Là phong cách lập trình thông thường. Cách tiếp cận này còn được gọi là phương pháp từ trên xuống. Trong phương pháp này, một chương trình được chia thành các chức năng thực hiện các nhiệm vụ cụ thể. Cách tiếp cận này chủ yếu được sử dụng cho các ứng dụng cỡ trung bình. Dữ liệu là global và tất cả các chức năng có thể truy cập dữ liệu global. Hạn chế cơ bản của phương pháp lập trình thủ tục là dữ liệu không được bảo mật vì dữ liệu là global và có thể được truy cập bởi bất kỳ chức năng nào. Luồng điều khiển chương trình đạt được thông qua các lệnh gọi hàm và đi đến các câu lệnh.

OOP là gì?

Là một kỹ thuật lập trình cho phép lập trình viên tạo ra các đối tượng trong code trừu tượng hóa các đối tượng. Đối tượng là những sự vật, sự việc mà nó có những tính chất, đặc tính, hành động giống nhau và ta gom góp lại thành đối tượng giống trong thực tế cuộc sống. Khi lập trình OOP, chúng ta sẽ định nghĩa các lớp (class) để gom (mô hình) các đối tượng thực tế.

Khái niệm hướng đối tượng

  • Đối tượng: là một thể hiện của một lớp.
  • Thuộc tính: là những thông tin, đặc điểm của đối tượng. Ví dụ: con người có các đặc tính như mắt, mũi, tay, chân…
  • Phương thức: là những thao tác, hành động mà đối tượng đó có thể thực hiện. Ví dụ: một người sẽ có thể thực hiện hành động nói, đi, ăn, uống, . . .
  • Lớp: là một kiểu dữ liệu bao gồm các thuộc tính và các phương thức được định nghĩa từ trước. Đây là sự trừu tượng hóa của đối tượng. Khác với kiểu dữ liệu thông thường, một lớp là một đơn vị (trừu tượng) bao gồm sự kết hợp giữa các phương thức và các thuộc tính. Là các đối tượng có các đặc tính tương tự nhau được gom lại thành một lớp.
  • Trừu tượng hóa dữ liệu và đóng gói: Trừu tượng hóa chính là phương pháp ẩn chi tiết và thể hiện các tính năng thiết yếu. Đóng gói là một phương pháp gom dữ liệu và chức năng thành một đơn vị.
  • Kế thừa: Kế thừa là một kỹ thuật thu nhận các tính năng của các đối tượng từ một lớp này sang các đối tượng lớp khác. Nói cách khác, nó giúp tạo ra một lớp mới từ lớp hiện có.
  • Đa hình: Đa hình cung cấp một phương pháp tạo nhiều dạng của hàm bằng cách sử dụng một tên hàm duy nhất.

Phân biệt POP và OOP

POPOOP
Hướng cấu trúcHướng đối tượng
Chương trình được chia thành các chức năng.Chương trình được chia thành các đối tượng
Từ trên xuống dướiCách tiếp cận từ dưới lên
Không hỗ trợ kế thừaHỗ trợ kế thừa các thuộc tính
Không xác định phạm vi truy cậpXác định phạm vi truy cập 
Không ẩn dữ liệuĐóng gói để ẩn dữ liệu
Không có khái niệm phương thức ảoKhái niệm phương thức ảo

Bài viết liên quan

Leave a Reply

Your email address will not be published.